Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1 (Update Phần 165)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1 (Update Phần 165)

Phần 80: Cá cắn câu

Chu Cương Liệt đang trêu đùa Mạt Ly, cách không nâng cơ thể con bé lên rồi cho bay lượn khắp nơi trong phòng. Cô gái nhỏ lần đầu được bay, thích thú cười rôm rả.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Chu Cương Liệt đặt Mạt Ly xuống, cô nàng xụ mặt vì đang chơi vui thì bị phá đám. Hắn tiến đến mở cửa, người bên ngoài là ông chủ của Kim Tiền Lâu.

“Lão bản có chuyện gì sao?” Hắn ngờ vực hỏi.

“A… Chu thần y, chuyện là vầy, người bệnh đến bên ngoài đều đã giải tán hết rồi, nhưng có một trường hợp đặt biệt, là phu nhân của Trung Thành Quốc Công, bà ấy đang đợi bên dưới, mong được gặp ngài.” Ông chủ kính cẩn nói.

“Phu nhân của Trung Thành Quốc Công? Bà ấy bị bệnh gì sao?” Chu Cương Liệt dù biết rõ nhưng vẫn giả vờ hỏi.





‘Chẳng giấu gì Chu thần y, Võ quốc công là trụ cột của Sở quốc, ông ấy theo Tiên Vương chinh chiến mấy chục năm mới có nước Sở ngày hôm nay, giờ tuổi đã ngoài sáu mươi, vết thương cũ tái phát, bệnh nằm liệt giường. Sở Vương đã cho thái y thăm khám, phu nhân kia cũng chạy khắp nơi tìm đại phu tốt nhưng cũng không ăn thua. Lần này phu nhân ấy tới chắc là nghe danh thần y của ngài.

Võ quốc công là rường cột nước nhà, phu nhân của ông ấy là người rất lương thiện, thường xuyên phát chẩn, cứu giúp nạn dân, nếu thần y có thể giúp đỡ, đấy là phúc phần của người dân nước Sở chúng tôi.’ Ông chủ Kim Tiền cúi thấp người.

Chu Cương Liệt làm bộ suy nghĩ, trong lòng thì vui như mở cờ, hắn cố tình chữa trị cho nhiều dân chúng, lan truyền danh tiếng thần y của mình ra, cốt chính là thả mồi câu. Không ngờ nhanh như vậy chỉ mới hai ngày cá đã cắn câu rồi.

“Được rồi, nghe ông nói ta cũng thấy Quốc Công và phu nhân quả là người thiện tâm, ta sẽ cố hết sức.” Chu Cương Liệt gật đầu chấp nhận, ông chủ Kim Tiền mừng rỡ dẫn hắn đi xuống lầu.

Dù gì người ta cũng là phu nhân nhà Quốc công, đi lên phòng của nam nhân gặp mặt e sẽ không tiện. Bước xuống đại sảnh, quân lính canh giữ bên ngoài, vị phu nhân kia đang ngồi ngóng trông lên cầu thang, thị nữ Tiểu Nhu đứng hầu bên cạnh.

Thấy lão bản dẫn Chu Cương Liệt xuống, Trương phu nhân mừng rỡ đứng dậy. Ông chủ tiến lên giới thiệu.

“Chu thần y, đây là Trương phu nhân của Trung Thành Quốc Công. Phu nhân, đây là vị thần y mà mấy ngày nay trong thành nhắc đến.”

Hai người chắp tay chào nhau đúng lễ tiết. Chu Cương Liệt nhìn kỹ vị phu nhân này, hôm qua nhìn bên cửa sổ không thể thấy hết, hôm nay mới tận mắt nhìn đầy đủ dung nhan.

Nàng tuy độ tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng bảo dưỡng rất tốt, da căng mịn không có nếp nhăn, tóc đen nhánh búi lên, khuôn mặt mỹ phụ có một nốt ruồi son phía dưới mí mắt làm tăng sự kiều mị.

Thân hình đẫy đà, mông to mắn đẻ, đặc biệt là bộ ngực sữa kia, dù nàng đã chú ý mặc áo rộng nhưng không thể che lấp được cặp vú như hai quả dưa hấu cỡ đại của mình, tuy chúng to nhưng vẫn ngạo nghễ chứ không xệ xuống.

Hắn thu hồi ánh mắt không dám nhìn nhiều, Trương phu nhân cũng quan sát hắn, người này tướng mạo oai phong như võ phu, không giống mấy ông thầy thuốc khác. Nàng nở nụ cười thục nữ nói.

“Nghe danh Chu thần y đi khắp nơi cứu giúp người bệnh không lấy tiền, ta rất nể phục hành động cao quý ấy.”

“Không dám, phu nhân ở trong thành cũng có tiếng là nhân hậu hay giúp đỡ dân nghèo, tôi rất quý trọng, chuyện của Quốc công tôi đã nghe ông chủ đây kể rồi, tôi sẽ cố hết sức giúp ngài ấy khỏe lại.” Chu Cương Liệt khiêm tốn đáp lời.

“Vậy thì mừng quá, đa tạ thần y.” Trương phu nhân cười tươi cúi đầu.

“Xin đừng gọi thần y, cứ gọi là Chu đại phu là được.” Hắn chắp tay trả lễ.

“A, là cô bé hôm trước đây mà.” Tiểu Nhu chú ý đến Mạt Ly đang đứng lấp ló sau lưng Chu Cương Liệt. Cô nàng cũng nhận ra thị nữ kia.

“Chào phu nhân, chào tỷ tỷ, thật có duyên gặp gỡ.” Nàng cười lấy lòng.

Trương phu nhân cũng nhìn ra, “A, là cô bé hôm trước có phải không? Con làm gì ở đây?”

“Bẩm phu nhân, con đi theo chủ nhân.” Mạt Ly ngoan ngoãn trả lời.

“Con bé này số khổ, là nạn dân từ nước khác tới đây, không lâu trước đó cha nó qua đời, không có tiền chôn cất, phải đi ra chợ bán kỷ vật của mẹ nó để lấy tiền, không ngờ gặp phải lưu manh muốn cướp đồ, ta thấy thương đã cứu lấy nó, giúp chôn cất cha, con bé bây giờ đi theo ta làm người hầu.” Chu Cương Liệt giải thích.

“Thật tội nghiệp, cũng may gặp được người tốt như Chu đại phu.” Trương phu nhân xoa đầu Mạt Ly.

“Tiểu muội muội này tuy là nạn dân, nhưng rất xinh đẹp nha, ăn mặc không khác gì tiểu công chúa đáng yêu.” Tiểu Nhu nựng hai má của Mạt Ly, con bé cũng không khó chịu, làm điệu bộ nũng nịu ôm lấy cô thị nữ. Chu Cương Liệt lắc đầu, con bé này rất biết cách tận dụng sự đáng yêu của mình để được người khác cưng nựng.

“Thời gian gấp gáp, mời Chu đại phu về phủ.” Trương phu nhân đưa tay kính mời. Chu Cương Liệt đi theo.

Hai người ngồi chung một xe ngựa, có cả Tiểu Nhu và Mạt Ly nên không ai dị nghị gì, bên trong xe rất rộng, con bé nhà quê hiếu kỳ ngó trước ngó sau, liếm liếm môi nhìn dĩa bánh trên bàn.

Trương phu nhân cười dịu dàng, đẩy dĩa bánh sáng cho nàng, Mạt Ly nhìn Chu Cương Liệt, thấy hắn gật đầu cho phép mới dám cảm tạ phu nhân cầm ăn.

Chu Cương Liệt giả vờ nhìn kỹ Trương phu nhân, giọng điệu đầy bình thản nói.

“Ta thấy phu nhân đây hình như cũng có bệnh ẩn trong người, khí tức hơi yếu ớt, có phải phu nhân gần đây cũng hay thấy mệt mỏi, cơ thể rã rời, lưng đau nhức, khó thở hay không?”

Tiểu Nhu giật mình, “Quả là thần y, chưa cần bắt mạch thăm khám đã nhận ra, quả là như thế, dạo này phu nhân rất hay đau cột sống, tức ngực khó thở, mệt mỏi cả ngày.”

Chu Cương Liệt thầm cười nghĩ, “gánh cặp vú to như vậy không đau lưng tức ngực mới là lạ đấy.”

“Đợi khám cho Quốc công xong, ta sẽ tiện tay chữa cho phu nhân.” Hắn chính khí đường đường nói.

“Vậy thì đa tạ Chu đại phu.” Trương phu nhân mỉm cười biết ơn.

Xe ngựa vào nội thành, tiến về phía một đại trạch rộng lớn, trước cửa có biển hiệu Trung Thành Công. Chu Cương Liệt dẫn theo Mạt Ly theo sau đi vào. Tới nội phủ, phòng của Võ quốc công trang trí theo kiểu nhà võ, binh khí đủ loại dựng bên tường, trên bàn là nhiều cuốn binh pháp sách sử, một bộ chiến giáp treo trên giá.

Ở trên giường, một người đàn ông đang nằm, già khọm, khuôn mặt tái nhợt đau đớn, râu tóc ngã màu khói, trên trán đắp cái khăn.

Đây là Võ quốc công, năm nay tuổi ngoài sáu mươi, là lão tướng chinh chiến sa trường mấy mươi năm.

Trương phu nhân lo lắng chắp tay, “Xin Chu đại phu ra tay giúp đỡ.”

“Mọi người hãy ra ngoài, để ta làm việc.” Chu Cương Liệt lệnh Mạt Ly trông cửa không cho ai vào, Trương phu nhân cũng nghe lời đi ra.

Hắn nhìn người đàn ông già cỗi nằm trên giường.

“Hừ, già như thế này mà có cô vợ ngon hết sảy, từ nay để ta thay ngươi chiếu cố tốt vợ ngươi nhé Quốc công.” Hắn cười nói thầm.

“Ra tay với tên này không bị khí vận cắn trả chứ Yêu Dục?” Hắn cẩn thận dò hỏi.

“Sẽ không đâu, ông ta chỉ là quốc công không phải Đế Vương, không có lực lượng quốc vận trên người.” Yêu Dục đáp lại.

“Tốt, ta sẽ giúp ông khỏe lại, nhưng đổi lại vợ ông sẽ làm tình nô của ta, haha.” Chu Cương Liệt lấy ra Nhân Sâm nghìn năm, đây là thứ hắn mua được từ lâu, hắn không định dùng Dương căn quả, Nhân Sâm này cũng có công dụng trị liệu, tăng thọ, tuy không bằng Dương căn quả nhưng đối với phàm nhân là đủ rồi.

Hắn cắt một đoạn nhân sâm, dùng lửa làm nó tan ra thành nước rồi rót vào miệng Võ quốc công, đồng thời huy động chân khí truyền vào cơ thể ông ta, giúp ôn dưỡng kinh mạch.

Sắc mặt quốc công dần dịu lại, như trẻ ra chục tuổi, da dẻ bớt nhăn nheo, Chu Cương Liệt khẽ búng tay, đảo loạn mệnh căn của ông ta, nó sẽ không gây ra bất cứ triệu chứng hay bệnh tật nào, chỉ khiến từ nay quốc công không thể cương dương được nữa thôi.

Hắn mở cửa phòng, Trương phu nhân đang lo âu đi tới, “Đại phu, phu quân ta ra sao?”

Chu Cương Liệt ánh mắt tỏ ra buồn bã.

“Ám thương trên người của Quốc công đã được trị xong, ông ấy sẽ sớm khỏe mạnh tỉnh lại, có điều…”

“Có điều gì khó nói? Mong đại phu cứ nói rõ.” Trương phu nhân dịu giọng.

“Ám thương đã ảnh hưởng đến mệnh căn của ông ấy, tuy ta đã giúp ông ấy khỏe lại, nhưng mệnh căn tổn thương không thể trị được, từ nay… e là ông ấy không thể hành phòng được nữa.” Chu Cương Liệt giọng đầy áy náy.

“Ý đại phu là, phu quân ta không thể cương dương?” Trương phu nhân xấu hổ đỏ mặt hỏi.

“Quả là vậy, xin thứ lỗi ta không giúp được.”

“Không sao, đại phu đã làm hết sức rồi, không giấu gì đại phu, quốc công nhà ta mấy năm nay chỉ lo chính sự, luyện binh, thân thể cũng đã già cỗi, kiêng cữ hành phòng rồi, giờ dù có bị như thế cũng không có ảnh hưởng.” Nàng đỏ mặt nói.

“Khu khụ… người đâu…” Tiếng ho trong phòng vang lên, Trương phu nhân mừng rỡ chạy vào, Tiểu Nhu vội đi lấy nước.

Trên giường, Võ quốc công đã tỉnh táo ngồi dậy, nhìn xung quanh, Trương phu nhân nhào tới ôm lấy trượng phu, khóc rấm rứt.

“Huhu, phu quân cuối cùng cũng khỏe lại rồi.”

Thấy người vợ hiền thục của mình, Võ Kiến Bàn ánh mắt yêu thương ôm vào lòng, “Cả năm nay khổ cực cho phu nhân rồi.”

Tiểu Nhu dâng nước lên, Võ Kiến Bàn uống một ngụm, rồi nghe vợ kể đầu đuôi sự tình. Ông mặc áo chỉnh tề rồi ra ngoài, Chu Cương Liệt thấy Võ quốc công vội hành lễ chào.

“Chu đại phu không cần đa lễ, nhờ có y thuật cao siêu của ngài mới giúp ta từ cửa chết trở về, ta sẽ hậu tạ ngài đầy đủ.”

“Ta cứu người là vì y đức, không phải vật chất, xin Quốc công đừng để ý, hơn nữa tại hạ bất tài chưa trị dứt điểm cho ngài được.”

“Chu đại phu chớ khiêm nhường, ta đã nghe phu nhân kể hết, hừ, chỉ cần tấm thân già này khỏe lại, tiếp tục phụng sự quốc gia, mệnh căn mất không thể lên giường chỉ là chuyện nhỏ, haha.” Vị tướng già sảng khoái cười.

“Vậy xin cáo từ quốc công, tại hạ còn có việc đi trước.”

“Phu nhân, hãy tiễn Chu đại phu ra về, ta phải chuẩn bị vào cung gặp Sở Vương, một năm nay không vào triều không biết chính sự ra sao rồi.” Võ Kiến Bàn phất tay đi vào trong.

Trương phu nhân nghe lệnh, cùng Chu Cương Liệt đi ra cửa, hắn vừa đi vừa mừng thầm, hừ, tên quốc công này là kẻ cuồng công việc, lơ là vợ con, thế thì để ta đến quan tâm giúp ngài vậy. Nhìn vị phu nhân từng bước đi cặp vú lại rung rinh khiến hắn muốn đè ra bóp ngay tại chỗ.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng