Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diễm (Update Phần 276)

Truyện Sex: Diễm (Update Phần 276)


Phần 275

Bỗng dưng cô nàng lại nhắc tới tụi ôn binh kia làm mình giật bụng thon thót, thầm nghĩ có khi nào lát nữa tụi nó kéo bầy kéo lũ tới đây trả thù nữa không?
Chắc không đâu, hai thằng nó đều thương tích đầy mình, lo điều trị chạy chữa còn không xong, hơi sức đâu nữa mà quay lại báo thù ngay lúc này? Nghĩ vậy, mình cũng tạm yên tâm đôi chút.

Gà ở dưới quê rất dạn dĩ và dễ bắt. Chị rải nắm gạo kêu vài tiếng là cả bầy mấy chục con từ đâu ào về mổ lia lịa. Mình chỉ việc chọn con nào mập mạp múp míp nhất rồi tóm lấy là xong, có ngay một nồi gà kho thơm phức ngon tuyệt. Đó là lúc đầu mình tính vậy, về sau chị đổi ý hỏi mình thích ăn gà nướng không? Còn phải hỏi, gà nướng đương nhiên ngon hơn gà kho rồi, mình đồng ý ngay tắp lự. Thế là chị đâm một chén muối ớt cay xè đỏ au, sau đó dùng dao đâm nhẹ khắp con gà đã mần xong vàng ươm ú ụ rồi xát muối ớt lên xung quanh thật đều để tẩm ướp.

Mình lãnh nhiệm vụ nướng gà vì hình như con gái ai cũng không thích ngồi nướng bếp than, sợ bị nám da mặt hay sao ấy. Sau khi nhóm lửa than xong, mình đặt cái vỉ lên trên rồi nướng từng phần gà to đã chặt ra cho dễ chín. Vừa nướng mà vừa phải nuốt nước miếng liên hồi vì mùi thơm bốc lên, cái mùi thịt nướng phải nói là nó quyến rũ mời gọi kinh hồn, thậm chí mình còn thấy nó quyến rũ gấp mười lần khi Uyên mặc đồ ngủ nằm lả lơi cạnh mình trong khách sạn ấy.

Nghĩ mờ ám vậy, mình nhếch mép cười ruồi, tình cờ ngó lên đúng lúc cô nàng đang rửa rau dền gần đó cũng ngó qua, cau mặt lại:





– Cười gì mà dê xồm quá vậy? Nghĩ bậy hử?

Mình xoa xoa cằm, miệng nuốt nước miếng vì lỡ nhìn cái đùi gà đang tươm mỡ ra vàng óng, sau đó chỉ vào cái phao câu gà:

– Nhìn nó còn hấp dẫn hơn Uyên nữa!

Cô nàng liếc cái phao câu gà đang tươm mỡ ào ạt, xong liếc mình, rồi lại liếc cái phao câu gà lần nữa, buông một câu:

– Ờ, vậy chút chiều nhớ xin chị Diễm một con gà mái đem về trên đó ngủ chung, có gì muốn rờ rẫm thì rờ phao câu nó cho sướng!
– Ặc, ha ha, nay ghen với gà nữa ta ơi! – Mình cười sặc sụa.
– Ghen khỉ mốc, T nói nó hấp dẫn thì mai mốt cứ ôm nó mà ngủ!

Cô nàng lạnh lùng cầm thau nước vừa rửa rau xong tạt cái ào ra sàn làm nước bắn tung tóe văng cả vào chân mình, lại còn liếc liếc thêm mấy cái mới chịu ôm rổ rau đi vào nhà bếp.

Chị Diễm dịu dàng nhỏ nhẹ, làm gì nói gì cũng rất nhẹ nhàng. Còn Uyên thì luôn như vậy, đôi khi rất kênh kiệu cáu kỉnh, song chính điều đó lại đem tới sức hấp dẫn thu hút rất riêng cho cô nàng. Bất kỳ một thằng đàn ông nào cũng yêu thích cô gái như chị, nhưng đồng thời lại khao khát chinh phục một bà chằn lửa, à không, một ngọn núi lửa mà lúc nào cũng luôn trong tình trạng báo động, sẵn sàng bùng nổ như Uyên. Xưa nay, con người ta luôn yêu thích những thứ đem tới nguy hiểm, ví như mấy loài thú ăn thịt hung mãnh như sư tử, cọp vậy. Giới nhà giàu nước ngoài nuôi rất nhiều, có lẽ vì khao khát cái cảm giác được vuốt ve, được nâng niu những thứ mà ít ai có cơ hội chạm vào, cũng như chưa hẳn đã dám chạm vào khi có cơ hội.

Uyên đối với mình không hẳn là một loài thú dữ như thế, nhưng cũng phần nào tương tự trong tính cách. Vừa có tình cảm, vừa có duyên nợ, lại vừa có khao khát chinh phục cháy bỏng, thế nên đến tận lúc này dù cô nàng đã nhận lời trở thành bạn gái của mình nhưng mình biết vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được Uyên. Tuy rằng cô nàng đang hiện diện quanh cuộc sống mình nhưng cũng có thể biến mất bất cứ lúc nào mà không báo trước.

Mình tự vấn lòng vẫn còn yêu chị lắm, nhưng chắc do đã xa chị một thời gian và đã tập cho bản thân cách chấp nhận sự thật, nên hiện giờ mình không còn dành quá nhiều sự chú ý cho chị nữa, thay vào đó là Uyên. Cho dù không như vậy, mình cũng tự bắt buộc bản thân phải làm vậy. Mọi thứ giữa mình và chị đã kết thúc từ cái hôm rời xa căn nhà thuê ấy rồi. Từ bây giờ và cho đến sau này, nếu được, mình sẽ cố gắng tận hưởng cuộc sống vui vẻ bên Uyên và chị, hạnh phúc với Uyên và mãn nguyện khi nhìn chị có người yêu mới, có hạnh phúc mới.

Thời gian nướng gà không dài, chỉ không hiểu sao khi một mình lặng lẽ cũng bếp than hồng, nhìn ngọn lửa nhảy nhót liếm qua những miếng gà thơm lừng vàng ươm, trong mình lại vỡ ra nhiều điều, cứ như vừa giác ngộ được một thế giới mà trước đây mình chưa từng nhận ra vậy. Thật lạ, cũng thật nhẹ nhõm biết bao!

Trong kia, chị và Uyên ríu rít cười đùa. Ánh nắng chan hòa xuyên qua gian bếp nhỏ, ấm cúng lạ thường.

Hy vọng là nội tâm chị vui như cách chị đang thể hiện ra bên ngoài cho bọn mình thấy.

Hy vọng chị cũng vượt qua được giai đoạn khó khăn gian nan như mình hiện giờ, để tìm tới hạnh phúc mới, cuộc sống mới.

Dù sao, mình vẫn hy vọng chị sẽ lên lại trên mình để phụ giúp Uyên quản lý quán café. Công việc đó phù hợp với chị, đồng thời không gian môi trường đó sẽ dễ giúp chị sớm tìm được nửa kia của cuộc đời. Mình không ích kỷ đến mức đã lựa chọn ở bên Uyên rồi mà còn cấm cản chị đến với người khác, miễn đó không phải thằng Quang, và là người tốt thì mình rất sẵn lòng chúc phúc cho chị.

Gà chín, cơm canh cũng đã nấu xong từ lâu, bọn mình không dọn lên phòng khách nữa mà đem hẳn cái bàn gỗ ra ngoài vườn, ngồi ăn trong đó.

Trưa nay khá nắng tuy nhiên không ảnh hưởng gì mấy do cây cối trong vườn rất cao và rậm rạp, tán cây che mát rượi.

Xé một miếng gà nướng muối ớt thơm ngon, chấm vào chén nước mắm ớt cay xè, cắn một miếng, và thêm một đũa cơm, tận hưởng bữa ăn tràn ngập hương đồng cỏ nội, giữa thiên nhiên đất trời gió hiu hiu thổi, quả thực trên đời không còn gì tuyệt vời hơn giây phút này. Thậm chí mình chả cần ăn, chỉ cần nhìn chị và Uyên đang vui vẻ dùng bữa trước mặt thôi cũng đủ vui lắm rồi. Hai cô gái này với mình chẳng khác nào gia đình, có khi còn hơn cả một gia đình vì mình tin họ sẽ đồng hành cùng mình đến hết cuộc đời này.

Chị gắp một cục đùi gà bỏ vào chén mình, cười hỏi:

– Sao T không ăn mà cứ ngẩn ngơ nhìn gì vậy? Nãy than đói dữ lắm mà?

Uyên thì khác, hình như vẫn còn hậm hực chuyện “cái phao câu gà bóng bẩy”, nãy giờ cô nàng chả thèm đoái hoài gì tới mình chứ đừng nói chi gắp đồ ăn cho mình như chị. Cô nàng chép miệng nói mát:

– Chắc đang mơ tưởng tới cái phao câu gà đó chị!
– Hả? Phao câu gà gì? – Chị ngẩn người, ngạc nhiên ngó mình – T thích ăn phao câu gà hả? Chị nhớ trước giờ T đâu có thích ăn đâu?

Mình lúng túng không biết đáp sao, cắm cúi ăn lấy ăn để cho qua truông, nhưng Uyên không buông tha:

– Chị hiểu lầm rồi. T không thích ăn phao câu gà đâu, mà thích làm thứ khác thôi!

Cô nàng càng lấp lửng thì chị càng mờ mịt, hết ngó Uyên rồi nhìn mình, sắc mặt khó hiểu. Mình gặm sạch cục đùi gà, vứt luôn miếng xương xuống đất, thuận miệng bảo:

– Tật Uyên hay nói tào lao mà, chị để ý làm gì cho mệt! Ăn cơm đi, để nguội hết mất ngon!

Vừa nói xong, một cái phao câu gà bóng lưỡng ịn thẳng vào chén mình làm hết cả hồn. Uyên tươi cười:

– Đó, ăn nó chắc còn sướng hơn rờ nữa hén!

Mình tái hết mặt, nói toẹt ra vậy chị Diễm không hiểu mới là lạ. Chị nhíu mày nghĩ ngợi rất lung rồi phán một câu làm mình suýt té ngửa:

– Nay T thích rờ đít gà hả? Gì kỳ cục vậy?

Đúng là oan thấu trời xanh mà chẳng biết làm sao giãi bày, không lẽ mình nói tại mình giỡn so phao câu gà với Uyên, nói vậy mất công chị buồn. Mà không nói thì chị hiểu lầm, cũng tệ không kém. Nghĩ tới nghĩ lui thôi kệ, tặc lưỡi cho qua, chỉ là nói chơi thôi chắc chị không nhớ lâu đâu.

Uyên dai như đỉa tiếp tục tấn công:

– Nay biến thái lắm chị ơi, khoái rờ đít gà! Nãy nướng mà cứ tấm tắc làm như thèm khát lắm vậy!

Trước ánh mắt kinh dị của chị, mình tống luôn cái phao câu gà vào miệng nhai nhồm nhoàm, gật gù lia lịa, còn bật ngón tay cái khen ngợi:

– Tuyệt vời! Phao câu gà nướng không thèm còn thèm cái gì nữa, nói lạ!

Nói vậy chứ ráng lắm mới “tận hưởng” hết nó. Xưa giờ mình không có sở thích ăn phao câu, phần vì nó mỡ nhiều ngấy lắm, phần vì thấy gớm gớm, mà giờ phải ráng trợn trắng mắt nhai lia lịa, tranh thủ nuốt xuống bụng cho xong, tránh bị Uyên cà khịa nữa.

Đúng thế thật. Thấy mình chịu trận quất hết miếng phao câu, chắc cô nàng tội nghiệp nên không nhiếc móc gì nữa, chỉ hừ mũi một tiếng, sau tìm tìm kiếm kiếm đĩa thịt gà rồi bỏ thêm một cục vào chén mình.

– Nè, ăn đi, để không thôi nói cực khổ nướng gà mà không ăn được bao nhiêu!

Mình hết hồn, tưởng đâu lại thêm một cục phao câu nữa thì bỏ mẹ, chợt nhớ không lẽ con gà này có hai cái đít, vậy thì thành quái vật mẹ rồi. Yên tâm nhìn kỹ lại thì chỉ là một miếng đùi trên to ụ thơm nức mũi, thế là nhe răng cười khoái chí, cắm đầu đánh chén.

Tật Uyên là vậy, rất chăm sóc mình nhưng luôn thòng theo một câu nặng nhẹ, nhất là những khi có mặt người khác, kiểu như sợ người ta chọc hay sao ấy, nên phải tìm cách khỏa lấp sự quan tâm đó.

Chị cũng thừa biết thói quen cố hữu của cô nàng, thế nên chỉ cười mỉm chi, nháy nháy mắt với mình rồi vui vẻ dùng bữa, ngoài ra hoàn toàn không có động thái nào cho thấy là ghen hay khó chịu với Uyên cả. Thấy vậy mình an tâm phần nào. Mình vẫn thích được chị quan tâm, miễn chị làm điều đó với tâm thế của một người chị thương yêu thằng em trai cưng là được, dù rằng rất khó để phân biệt giữa hai thứ tình thương này, nhất là trong tình trạng mập mờ giữa bọn mình lâu nay.

Đang dùng bữa ngon lành và nghĩ ngợi vớ vẩn, chị bỗng nhiên hỏi:

– Hôm qua sao T với ông Quang đánh lộn ngoài này vậy? Nói thiệt chị nghe được không?

Chị đột ngột nhắc lại chuyện này làm mình lúng túng, ấp a ấp úng cả buổi mà không nói được gì. Chị biết tỏng là mình nói xạo trước đó rồi, giờ nếu có nói thì buộc lòng phải kể ra sự thật, khổ nỗi sự thật này chả hay ho gì, mình không muốn chị biết.

– Chuyện qua rồi, chị nhắc lại chi nữa. Từ rày về sau đừng nói tới thằng đó thì tốt hơn! – Túng thế, mình giở bài lên giọng “dạy dỗ”, chủ yếu để lấm liếm cho qua thôi.

Đương nhiên chị ngây thơ nhưng thừa thông minh để biết mình đang lảng tránh, song có lẽ nghe mình nói cũng có lý nên chị gật nhẹ coi như ưng thuận, không hỏi thêm nữa.

Cứ tưởng vậy là xong rồi, dè đâu phút cuối Uyên tỉnh bơ phang một câu chẳng khác nào chọi thẳng cục đá lạnh vào giữa mặt mình:

– Kể hết cho chị Diễm nghe đi, con người T ai chả biết mà cứ phải che đậy hoài làm gì?

Mình chưa kịp ngăn cản, cô nàng đã quay sang chị Diễm tuôn một lèo với vẻ mặt khoái trá:

– Giao kèo đánh tay đôi với thằng Quang đó chị, mà đánh không lại, bị ta dí nên chơi trò thủ đoạn chạy vô nhà hô hoán làm như bị đánh lén oan lắm vậy á!

Chị đang cười cười, nghe vậy nét mặt cứng hẳn lại, nghi hoặc hỏi lại mình:

– Thật vậy hả?

Mình để mạnh chén cơm xuống mặt bàn cây kêu “cộp” khá lớn, bực Uyên nên hơi sẵng giọng:

– Tại nó chơi xấu trước, đã giao kèo đánh tay đôi còn lén xài dây nịt, sao em đánh lại được chứ?

Thật may, hôm qua khi kể lại cho Uyên nghe, mình giấu nhẹm đi chi tiết đắt giá là mình ném cát vào mắt thằng Quang trước, nên nó mới nổi khùng rút dây lưng ra rượt mình. May quá là may, nhờ vậy giờ mới còn cớ gỡ gạc được chút hình ảnh trong mắt chị, không thì tiêu rồi.

Mà nghĩ cũng oan, mình ném cát trước thì đã sao. Rõ ràng thằng Quang thừa biết mình mới xuất viện về, thể trạng còn yếu nên mới gạ kèo đánh nhau, chính ra nó mới là thằng cơ hội dùng thủ đoạn trước, mình chỉ bị động đáp trả thôi.

Ấm ức tự nhủ vậy thôi, mình không dại gì khai ra. Ai cũng có bí mật riêng mà, những chuyện này không kể ra vẫn hay hơn.

Chị áy náy nói:

– Ừm, chị thắc mắc hỏi chút thôi hà, không có ý trách móc gì T đâu!

Còn Uyên hình như thấy mình bực cũng biết đùa hơi quá nên cười cười không châm thêm dầu vào nữa. Tận dụng khoảng lặng quý giá này, mình đổi chủ đề ngay:

– Chuyện lên phụ quản lý quán café chị suy nghĩ xong chưa? Tính sao nè? Lên đó cho vui, đừng ở dưới này buồn lắm!

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng