Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diễm (Update Phần 276)

Truyện Sex: Diễm (Update Phần 276)


Phần 276

Qua nay mình nhắc tới chuyện chị lên hỗ trợ Uyên trông coi quán nước mấy lần rồi, nói dai nhách như vậy vì mình thực sự mong chị lên lại trên mình. Mục đích chẳng để làm gì cả, chủ yếu chỉ muốn được ngày ngày gặp gỡ chị, quan sát cuộc sống của chị thôi, và nhất là đề phòng thằng Quang lại bày trò bỉ ổi với chị. Ai chứ nó thì mình không tin nó sẽ từ bỏ, chắc chắn nó còn tìm tới làm phiền chị dài dài cho xem, có khi chị lấy chồng rồi thì nó mới chịu thôi cũng chưa biết chừng. Dù sao có mình ở bên cạnh, chị cũng an toàn hơn là một thân một mình dưới này. Mặt khác, mình không muốn thấy chị quay lại cuộc sống như trước khi chưa quen mình, có thể nó bình lặng yên ả hơn hiện giờ, thế nhưng làm công nhân hoàn toàn không phù hợp với chị. Nghĩ đến cảnh chị cặm cụi làm từ sáng đến tối với công việc mệt mỏi đó, mình không thể chịu nổi.
Nghe mình hỏi, chị không vội đáp mà trầm ngâm nghĩ ngợi một lát, và thêm vài đũa cơm mới từ tốn nói:

– Chị cũng muốn làm công việc đó, mà sợ không làm được. T cũng biết chị ít học mà, mất công…

Không cần mình nói, Uyên đã gạt đi:

– Dễ lắm, chỉ cần tỉ mỉ và chịu khó làm quen là làm được hết thôi, mà mấy cái đó chị đều có hết, nên khỏi lo đi!





Biết chị đang do dự, mình tranh thủ khuyên thêm:

– Nói chung là mọi thứ đơn giản chứ không phức tạp rắc rối như chị tưởng đâu, đừng có lo nữa! Chủ yếu là chị chịu đi làm hay không thôi, còn mấy cái khác cứ để Uyên sắp xếp!

Tụi mình nhiệt tình quá, chị khó từ chối, khẽ gật đầu:

– Ừm, để chị suy nghĩ thêm tí nữa nhen! Nói thật là đầu óc chị vẫn còn rối lắm, chưa sẵn sàng…
– Không sao. Chị cứ từ từ nghĩ rồi quyết định sau!

Mình biết ép chị lên trên mình đi làm lúc này là tàn nhẫn. Mình từng trải qua cảm giác của chị hiện giờ nên hiểu rõ, thời điểm ấy chỉ muốn lăn ra mà ngủ cho quên hết sự đời thôi, ngoài ra chẳng muốn làm bất cứ gì khác, chỉ mong cho đầu óc được thanh thản nghỉ ngơi. Tuy nhiên đi làm cũng là một cách tốt để quên đi mọi chuyện. Dù thời gian đầu sẽ mệt mỏi đó, nhưng dần dần sẽ quen, sẽ tự bắt buộc bản thân bận rộn, chẳng có thời gian mà nghĩ ngợi vẩn vơ nữa, ngoại trừ việc nội tâm lúc nào cũng nặng trĩu như có thứ gì đó cứ đè lên, lắm lúc tưởng chừng không thể thở được.

Nói chung là mỗi người có một cách thức riêng để đương đầu với sóng gió. Mình tôn trọng chị và cũng muốn để chị nghỉ ngơi thư thả một thời gian, chỉ là chị còn ở dưới quê ngày nào, mình còn lo lắng không yên ngày ấy. Thằng Quang lúc nào cũng xuất hiện trong đầu mình, ám ảnh thần trí mình. “Chuyện tốt” nó gây ra cho chị hồi mấy năm trước, tới giờ mình vẫn chưa thể quên được. Với lại chị ở một mình dưới này, mình sợ sẽ có lúc chị nghĩ quẫn rồi làm chuyện dại dột. Ở đây chị chỉ có dì dượng Hai là người thân, nhưng hai người họ đều lớn tuổi cả rồi, rất khó để tâm sự hay chia sẻ nỗi lòng. Chị cứ u uất như vậy suốt ngày suốt tháng mà không người tâm sự thì thế nào cũng sẽ có một ngày…

Tóm lại, bằng mọi cách mình phải đưa được chị lên thị xã, quyết không thể để chị ở lại đây, dù chỉ thêm một ngày cũng không được. Mình sẽ quan sát chị, để ý chị, cho đến khi nào chị hoàn toàn vượt qua được chuyện này và có tình yêu mới, mình mới thật sự yên tâm.

Dùng xong bữa cơm cây nhà lá vườn, ngó thấy cây ổi chi chít trái, mình ngứa tay leo lên hái một rổ đem xuống, rửa sạch, xắt ra từng miếng to rồi chấm muối ớt ăn, phải nói là ngon ngọt hơn ổi mua ngoài chợ nhiều. Cái vị ổi ở quê, giống cây truyền thống từ xưa không hề qua cải tạo, nó ngọt ngọt chua chua lại cực kỳ giòn, cắn vào kêu rôm rốp, ruột ổi thì đỏ au vô cùng bắt mắt. Mình vừa ăn vừa hít hà, cảm giác cay xộc lên tận mũi, mồ hôi mồ kê chảy ròng ròng mà ăn hoài không muốn thôi.

Uyên ban đầu than ăn cơm no rồi nên không ăn ổi, mà ngồi nhìn mình ăn một hồi thèm quá chịu không nổi cũng xắn tay áo nhào vô chiến đấu, cay tới nỗi hai gò má mịn màng đỏ lựng lên chẳng khác gì ruột ổi, nhìn thèm cắn gì đâu. Chị thì không ăn, lặng lẽ ngồi nhìn tụi mình hít hà lia lịa, chỉ cười tủm tỉm, sắc mặt đầy ưu tư.

Ăn xong đống ổi, mình giăng cái võng tòng teng giữa hai gốc cây, ngồi trên đó đưa tới lui, một tay thì cầm ly nước ngọt cứ chốc chốc lại nốc một ngụm, cảm giác mát lạnh phê tận óc thật đã. Chị và Uyên nằm trên chiếc võng giăng đối diện, cách mình chừng hơn mét. Hồi nãy còn nắng khá gắt, hiện giờ trời dần kéo mây mát rượi, gió thổi nhè nhẹ tới lui, lá cây từ trên cao xào xạc rơi xuống, thỉnh thoảng lại có vài chiếc lá rơi trúng người mình.

Cả ba tán chuyện một hồi, mình lim dim tính ngủ thì chị hỏi:

– Giờ nếu chị lên trên thị xã đi làm thì biết ở đâu đây?

Chuyện này mình chưa hề nghĩ tới, thành thử nghe chị hỏi liền ngẩn ra, chả biết tính thế nào.

Ừ nhỉ, chị ở đâu đây? Chắc chắn là chị không thể ở lại nhà mình giống như Uyên rồi. Ba mẹ mình sẽ không chịu đâu. Mà cho dù hai người có đồng ý thì chị cũng sẽ không chịu, mình chắc chắn là vậy, chị tự trọng cao lắm, dễ gì…

Vậy chỉ còn cách thuê phòng trọ cho chị ở riêng. Nhưng như đã nói, mình sợ thằng Quang làm phiền, và cũng sợ chị trong một khoảnh khắc tiêu cực nào đó sẽ làm chuyện dại dột, nên mới bằng mọi giá rủ rê chị lên thị xã, giờ để chị ở trọ một mình sao được?

Mình cần trực tiếp hoặc nhờ ai đó tin cậy luôn để mắt tới chị, ít nhất là trong khoảng thời gian nhạy cảm này. Tất nhiên mình không thể ở chung với chị như trước kia rồi, nếu vậy thì chỉ còn một cách thôi. Mình đánh mắt về phía Uyên, đúng lúc cô nàng cũng nhìn mình đầy ẩn ý.

Cả hai chưa kịp nói gì thì chị bằng giác quan nhạy cảm đã mơ hồ nhận ra hay sao đó, liền nói:

– Hay chị ngủ lại chỗ làm luôn được không?
– Hả? – Uyên hết hồn – Chị tính ngủ ở quán café á?

Chị ngại ngùng:

– Ừm. Chứ giờ chị đâu còn chỗ nào để đi nữa…

Nghe sao mà nhói lòng quá. Biết là chị vô tình nói thế thôi, nhưng mình vẫn thấy rất đau. Nhà mình đầy chỗ ra đó, vậy mà nơi đó lại không còn dành cho chị nữa rồi.

Uyên lắc đầu nguầy nguậy:

– Không được đâu. Ở đó toàn bàn ghế không hà, lấy đâu ra chỗ cho chị nằm ngủ.

Chị đỏ mặt:

– Chắc cũng có ghế dài mà hả? Chị nằm ghế đó ngủ tạm cũng được, không sao hết!
– Không được. – Mình hơi lớn tiếng, bỗng thấy bức bối trong người – Chị lên đi làm thì phải kiếm nơi nào ở cho đàng hoàng, sao ngủ nghê vất vưởng vậy được, sức đâu nữa mà làm? Với lại quán rộng lắm, chị ngủ một mình ở đó không ổn đâu. Rồi còn sinh hoạt các thứ khác nữa chứ đâu phải chỉ ngủ không thôi, bất tiện lắm!

Uyên phụ họa:

– Đúng đó. Nào giờ em chưa từng tính tới chuyện ngủ lại đó nên không xây thêm phòng nghỉ, tiếc thật! Thôi, tính cách khác đi!

Chị cười cười không nói, nhìn phát tội.

Mình lại ngó Uyên lần nữa với vẻ cầu khẩn. Không nói ra song mình tin Uyên hiểu mình muốn gì, dù biết làm vậy hơi thiệt thòi cho Uyên nhưng đành chịu chứ biết sao vì hiện giờ chẳng còn cách nào tốt hơn.

Cô nàng ngẫm nghĩ ít giây, nói với chị:

– Giờ vầy, chị cứ lên đi làm, còn chuyện ăn ở thì để em tính cho, cũng dễ mà.

Chị tò mò hỏi lại:

– Tính sao, nói chị nghe với?

Uyên cười dễ chịu:

– Thì chị ở chung với em, chịu hông?
– Ở chung với… Uyên? – Mắt chị mở to – Vậy sao được?

Trước kia chị hay gọi Uyên là “cưng”, nhưng dạo sau này, từ khi biết chuyện giữa tụi mình thì chị đổi cách xưng hô, chỉ gọi tên thôi. Điều đó chứng tỏ cách nhìn nhận Uyên trong chị đã khác trước nhiều.

– Có gì mà không được? Bộ chị không thích ở chung với em hả? – Tới lượt Uyên khó hiểu.
– Không phải vậy. Ý chị là… Uyên đang ở nhà T, mà chị thì đâu thể nào…

Nói tới đây, chị dừng lời, không nói ra cái điều mà ai cũng biết hết cả rồi, môi nở nụ cười gượng gạo.

Uyên đáp tỉnh rụi:

– Tưởng gì. Em ra ngoài thuê nhà ở với chị mà, chứ nghĩ sao kêu chị về ở nhà T?
– Thôi, không được đâu.
– Nữa, sao không được nữa? – Mình sốt ruột hỏi chen vào.

Chị ngập ngừng:

– Bé Uyên giờ là bạn gái của T rồi, phải ở chung nhà với T chứ, sao tự nhiên dọn ra ngoài ở riêng với chị được? Làm vậy kỳ lắm!
– Có gì đâu mà kỳ? – Mình thiếu điều kêu trời.

Uyên lựa lời khuyên:

– Thật ra em cũng đang tính thuê nhà ở riêng, mà ở một mình sợ buồn, giờ có chị lên ở chung thì còn gì bằng nữa!
– Sao vậy? – Giọng chị thoáng hoài nghi – Mắc gì có nhà không ở mà tính thuê nhà chi? Hai người giả bộ nói vậy để chị đừng ngại phải không?
– Không đâu. Ở nhà T có người lớn dòm ngó suốt ngày, em không thoải mái! Chị cũng biết tính em thích ăn mặc, đi tới đi lui tự do mà, ở gò bó vậy em không quen!

Uyên tìm được cách giải thích nghe cũng tương đối hợp lý, bởi thế chị dù còn bán tín bán nghi nhưng cũng không cách nào bắt bẻ được. Tiện thể mình chốt luôn:

– Quyết định vậy nhen, không bàn tới bàn lui mất thời gian nữa! Mai chị lên… à không, ngay bữa nay chị lên luôn đi, đi chung với tụi em nè, rồi tối mình đi thuê nhà dọn vô ở luôn.

Uyên đột ngột bĩu môi:

– Nói nghe làm như cho T ở chung không bằng. Đừng mơ mộng chuyện đó à!
– Ai thèm! – Mình hừ mũi, sau đó cười hề hề – Qua chơi mỗi ngày thôi, được hôn?

Cô nàng nhún vai không thèm đáp. Khoái muốn chết còn bày đặt làm bộ làm tịch.

– Tính vậy thật hả? – Chị ngần ngừ.

Mình ngơ ngác:

– Ủa, là sao? Giờ tới lượt chị không cho em ghé chơi hả? Chưa gì đã…
– Không phải chuyện đó. Chị đang nói chuyện Uyên dọn ra ở chung với chị kìa, biết ba mẹ T có nói gì không?
– Không đâu. Tụi em đang tìm hiểu thôi chứ có phải vợ chồng cưới hỏi gì rồi mà ý kiến ý cò. Yên tâm! – Mình nói cho chị an lòng.
– Được không? Chị sợ ba mẹ T nghĩ chị tìm cách phá đám T nữa! – Chị hơi cúi mặt xuống mân mê mấy ngón tay.
– Em nói không sao là không sao mà. Ba mẹ em hiểu rõ chị ra sao chứ đâu phải xa lạ gì mà nghĩ xấu cho chị được? Mà chị nói vậy lỡ ba mẹ em nghe được sẽ buồn cho coi!
– Chị không cố ý, cũng không phải nghĩ xấu gì cho dì dượng đâu…
– Vậy được rồi. Quyết định vậy nhen, không lằng nhằng đổi ý nữa à!
– Ừm. Để lát ba mẹ chị về, chị hỏi xin thử coi sao, chưa chắc cho chị đi nữa!

Mình xua tay, tự tin nói:

– Khỏi lo! Có gì em nhờ ba mẹ em nói thêm vào cho, không lẽ dì dượng muốn chị ở dưới này tiếp tục làm công nhân cực khổ.

Chị cười xòa:

– T quên là chị học nghề tóc rồi hả? Mở tiệm tóc cũng được vậy.
– Chị có vốn chưa?
– Chưa. – Chị ngượng ngùng.
– Đó. Chưa kể ở dưới này em thấy vắng vẻ lắm, làm tóc sợ khó phát triển được như trên thị xã. Thôi giờ trước mắt chị cứ làm phụ Uyên đi, rồi sau này có dư chút đỉnh sẽ tính sau.

Tới đây coi như giải quyết xong vấn đề. Mình thấy nhẹ nhõm cả người, nằm mơ cũng không ngờ lần này về đây mọi chuyện lại xử lý trơn tru ổn thỏa tới vậy. Mới hôm qua và sáng này còn hối hận muốn chết, giờ lại thấy chuyến đi này thật sự đúng đắn, vì nó thay đổi gần như cả cuộc đời mình và chị, cả Uyên nữa, tất nhiên là theo các ngả rẽ khác nhau mà về sau mình mới nhận ra.


Còn tiếp…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng